Nghiện và Nghiệp
FB: CucoHong
Copy từ fb Hoàng Nhật Minh
NGUYÊN LÝ GIẢI THOÁT: PHẦN 1. TẤT CẢ SỰ LUÂN HỒI ĐỀU TỪ CÁC CƠN NGHIỆN MÀ RA
Nghiện, thực ra không phải ta nghiện cái vật đó, người đó…mà nghiện cảm giác: sex, shopping, thuốc lá, xì ke, nói dối, sợ hãi, trầm cảm, yêu đương, phong tục, thờ cúng, luân lý. Nghiện do hành động lặp đi lặp lại làm cho não trái ghi lại hành động đó thành nghiện, hay Nghiệp.
– Ví dụ: 1 người nghiện rượu sẽ xảy ra quy trình: nhìn, tiếp xúc rượu, phản ứng hóa học tiết độc tố gây nghiện-> phản ứng trên thân, miệng chảy nước miếng -> não trái chỉ huy tìm rượu uống.
– Nhưng ta hãy xem trước lúc nghiện và sau khi nghiện khác nhau ở chỗ nào?
– Lúc chưa nghiện: Nhìn rượu, tiếp xúc rượu, “không tạo phản ứng hóa học”, “không có cảm giác trên thân”, não trái vẫn có thể cho uống rượu và chưa ghi nhớ thành Nghiệp.
Như vậy chỉ nghiện nghiện rồi thì mới khó giải, không nghiện vẫn hơn phải không!
Ví dụ khác, bạn yêu một người không phải bởi hình dáng người đó, mà chung quy nghiện cái cảm giác gần gũi thân thương khi bên cạnh, nghiện sở hữu người đó (tham).
Bằng chứng bạn không phải yêu hình hài người kia là sau 1 thời gian “cai nghiện” bạn có thể yêu người khác với sự mãnh liệt y chang người cũ. Hoặc có nhiều bạn sau khi được cứu vì muốn tự sát vì tình yêu, họ ngẫm lại thấy sao dại dột vậy, và họ lại có người mới.
Rồi Sex cũng vậy, shopping cũng vậy, ma túy cũng vậy…đều là thỏa mãn cái cảm giác trên tâm, trên thân, còn đồ vật kia chỉ là đối tượng của cơn nghiện cảm giác mà thôi. Bản chất Sex không xấu, nhưng do nó dễ gây nghiện tạo thành Nghiệp hơn nhiều thứ khác.
Đa phần các bạn hiện nay hay viết bài phản bác diệt dục là sai, nhưng bạn cần hiểu sâu hơn rằng vì sao người tu nên tránh xa nó, vì đơn giản nó là 1 trong các loại cực nghiện như Ma Túy vậy. Dễ nghiện mà khó cai, chỉ 1 lần nghiện thôi là rất khó cai, có khi nhiều kiếp chưa cai được! Biết dùng điều độ thì cũng tốt, nhưng khi chưa thực sự tỉnh thức thì nó dễ giết chết bạn.
Tôi nhớ lại khi tôi nghiện thuốc lá, ngẫm lại hóa ra mình nghiện cái cảm giác mân mê điếu thuốc đến nỗi vô thức cũng cầm lên 1 điếu thuốc lúc nào không hay, hóa ra không phải do nicotin bạn ạ.
Thế còn stress, trầm cảm thì sao?…hóa ra cũng vẫn là vấn đề nghiện ngập, tại vì bạn đã cho phép bản thân chìm ngập trong trạng thái cảm giác đó quá lâu mà không tự thoát ra, hoặc không được trợ giúp thoát ra nên nó cũng bị nghiện cảm giác ấy, tiết độc tố và trở thành Nghiệp lực khó giải.
Tương tự như vậy với mọi loại nghiện khác đều như vậy, là nghiện cảm giác. Và mỗi một nghiệp lực đều có 1 tư tưởng và biểu hiện cảm giác trên thân.
# GIẢI PHÁP CAI NGHIỆN:
Do não đã ghi nhớ, độc tố đã tự động tiết ra cho nên ta gọi là Nghiệp lực đã mạnh rồi thì cần phải làm gì?
1) Bỏ đói tâm: Tránh xa nguồn lây nhiễm: Nhìn, nghe, xúc, nếm, ngửi.
Người ta nhịn ăn thanh lọc là để lôi hết thức ăn tồn kho ra dùng cho sạch thân. Bỏ đói tâm cũng vậy, cần vừa giữ giới vừa Thiền nhiều để tâm nó phải lôi năng lượng nghiệp cũ ra xài, khi đó Thiền tuệ quán soi chúng, tiêu hao năng lượng của chúng cho đến ngày hết mới thôi.
2) Lấy thói nghiện mới, thói tích cực bù vào:
Như chúng ta biết Nghiệp là thói quen bị lặp đi lặp lại như bạn tập thể thao vậy, cung cấp năng lượng xấu cho nó lâu ngày rồi. Muốn giải phóng năng lượng này ngoài giữ giới, cần tập một thói quen mới tăng năng lượng tích cực lên và triệt tiêu năng lượng tiêu cực bên não trái (tâm trí) như 1 người tập thể thao, tập tạ thì mỗi ngày cơ bắp to dần, tâm cũng phải tập đều đặn mới ghi đè và xóa tan nghiệp cũ. Và nói đến Nghiệp thì cũng chính là Nghiệp tâm, và tập tạ ở đây chính tập tạ cho tâm, tập thói quen tốt, tập nhận ra tâm Giác, tâm nhận biết thuần khiết hay còn gọi là Phật tánh, tâm này thuộc não Phải, nó không dính mắc, đây là con đường giải thoát khỏi khổ đau lẫn luân hồi sinh tử.
– Còn loại nghiện nào dẫn tới luân hồi không? Có, nặng đô nhất là Niềm Tin Giới Hạn, nó là những niềm tin sai lệch do vô tình hay cố ý hun tập bởi gia đình, nhà trường, xã hội, luân lý như: Trưởng họ phải sinh con trai nối dõi. Con người sinh ra được lập trình một motuyp là học hành, kiếm tiền, cưới gả, đẻ, nữ phải tam tòng tứ đức, nam thì Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.nó là 1 loại Nghiện tập thể, nghiện truyền đời, là nghiệp lực khó giải nhất nên dễ kéo đi luân hồi trải nghiệm các bài học khổ đau.
# CON ĐƯỜNG GIẢI THOÁT LÀ:
– Thân pháp: thanh lọc khử trược thân
– Tâm pháp: Thiền, sống trọn vẹn tỉnh thức (chánh niệm), luôn mỉm cười và yêu thương mình, yêu thương muôn loài.
# THƯỚC ĐO CỦA SỰ GIẢI THOÁT:
1) Trong lúc ngủ: dần dần khi đã nhận được tâm Giác (tánh Biết) rồi thì ngay cả trong khi ngủ bạn sẽ tách ra như 1 người đứng quan sát mọi ý nghĩ, giấc mơ hiện ra trong khi ngủ mà không dính mắc, chạy theo chúng tạo cơn ú ớ sợ hãi. Giấc mơ thực ra là não nó bị đói quá nó lôi dần dữ liệu ra tiêu xài, nếu ta cứ tiếp tục bỏ đói nó thì có ngày bạn mơ thấy tiền kiếp, phật, ma…rồi dần sẽ không mơ nữa là đã sạch rồi.
2) Trước giờ phút lâm chung (hấp hối): Nghiệp lực lúc này thoát ra và biểu hiện rất mạnh, nếu cuộc đời tu tập của hành giả chưa thuần thục nhận ra được tâm Giác (Phật tánh) của mình thì lúc này bạn sẽ bị cuốn theo những gì bạn nhìn thấy lúc hấp hối và rồi đi luân hồi theo Nghiệp mạnh nhất. Và mỗi một loại nghiện bạn sẽ thành con ma tương ứng, như ma men, mà túy, ma tình.tùy tần số rung động của bạn lúc đó.
Cho nên có thể nói công việc của 1 người tu tập cả cuộc đời cũng chỉ là để chuẩn bị cho giờ phút cuối cùng này mà thôi, luân hồi hay giải thoát là phải đi qua giờ chót này, còn gọi là Ngày Phán Xét. Cho nên người tu cần nhanh chóng được Minh Tâm Kiến Tánh, sớm nhận ra được cái Biết là mình, là chủ nhân ông, là Phật tánh, Thượng Đế tánh.nó lặng chang sáng rỡ, rỗng lặng, thanh tịnh thường hằng bất biến, không sanh không diệt, không nhận xét đánh giá phải trái hơn thua gì cả, chấm dứt luân hồi sinh tử từ đây!
# CÁCH TÌM RA TÂM GIÁC- TÁNH BIẾT:
– Đây thực ra cũng là ngôn từ của Phật pháp, tôi cố gắng không dùng ngôn ngữ tôn giáo nhưng thực sự quá khó để mô tả bằng lời nói. Thôi thì cũng cố gắng mô tả thô thiển cách thực hành để cùng bạn tìm ra cái Rỗng Lặng Thanh Tịnh của tánh Biết nhé:
– Trước tiên bạn đừng chấp câu từ, đừng hiểu cái Biết ở đây là sự hiểu biết- đối lập với cái không biết, rồi rơi vào đối đãi âm dương nhị nguyên là không phải nhé.
– Tánh Biết ở đây chính là cái rỗng không ở nhất nguyên, nằm ngoài đối lập âm- dương, sáng- tối, có- không. Nó chỉ là cái nhận biết đơn thuần không phán xét đánh giá, tách biệt khỏi mọi suy nghĩ đang lượn lờ trong đầu bạn, nó đứng ngoài quan sát như 1 khán giả. Khi ở trên thân này đại diện là ở bán cầu não phải, còn tâm trí vẩn vơ là não trái. Công việc của ta là nhận ra được và sống với não Phải, và triệt tiêu dần năng lượng bám víu của não trái.
Kể từ bây giờ, bạn chính thức tự mình chấm dứt mọi khổ đau sợ hãi bằng cách luôn sống tách biệt với cái Biết và nhận đó là Ta, không chạy theo cái “bị biết” nữa để rồi khổ đau như: tham, sân, si. Ví dụ khi một cơn sân nổi lên, trước kia ta bị nó cuốn theo càng sân hơn cho đến khi hết năng lượng mới dừng. Nay ta biết tách ta quan sát thì khi cơn sân mới nổi lên ta đã nói rằng, nó không phải ta, ta là người đang ngắm nhìn cái sự sân kia, và rồi cơn sân đó như 1 kẻ móc túi bị phát hiện bèn rụt tay lại. Tương tự, sự mặc cảm, sợ hãi, tham dục, dối trá. cũng bị cái Biết phát giác và tiêu trừ dần dần.
FB: CucoHong